Bắn và chạy

Bắn và chạy là chiến thuật pháo binh bắn vào mục tiêu và ngay sau đó lập tức di chuyển ra khỏi vị trí vừa bắn để tránh bị quân địch phản pháo.[1][2] Đồng thời, việc liên tục di chuyển sau các đợt bắn, cố định tại nhiều vị trí mới[3] và tiếp tục bắn còn gây nhầm lẫn cho quân địch về số lượng của quân tấn công, như cuộc bao vây Saïo vào năm 1941.[4] Đây là chiến thuật tấn công hiệu quả, khả năng di chuyển tránh thiệt hại, và tính năng gây nhầm lẫn dẫn đến áp lực tinh thần cho quân địch.Để thực hiện chiến thuật này, lực lượng tấn công phải trang bị pháo tự hành, có khả năng di chuyển linh hoạt. Trong trường hợp thiếu khả năng cơ giới giúp pháo di động, và do địa hình hiểm trở, có thể tiến hành kéo pháo bằng sức người, như trận Điện Biên Phủ vào năm 1954, lực lượng Việt Minh liên tục thay đổi vị trí đặt pháo, kéo pháo ra khỏi các sườn núi sau khi pháo kích các cứ điểm của Pháp, và đặt vào vị trí mới. Thay đổi này khiến hoạt động phản pháokhông kích của quân đội Pháp thất bại.[5]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Bắn và chạy http://armypubs.army.mil/Search/ePubsSearch/ePubsS... http://armypubs.army.mil/Search/ePubsSearch/ePubsS... http://armypubs.army.mil/Search/ePubsSearch/ePubsS... http://www.ibiblio.org/hyperwar/UN/Belgium/Ethiopi... //www.worldcat.org/oclc/1452395 http://dangcongsan.vn/tu-tuong-van-hoa/keo-phao-va... https://vnexpress.net/the-gioi/chien-thuat-ban-va-... https://web.archive.org/web/20161020084922/http://... https://web.archive.org/web/20161028124201/https:/... https://web.archive.org/web/20190203084140/https:/...